Tôi ngoan ngoãn hứa sẽ vâng lời.Nhưng khó đủ ăn lắm, chàng nhất quyết xa châu thành về nhà quê mà đời sống ít đắt đỏ.Tức thì họ tiến cử một người mà chính ý tôi cũng muốn chọn.Họ chê bai đủ thứ: cái này rộng quá, cái kia ngắn quá.- Thưa cô, cô thương cháu quá.Và xin ông nhớ kèm thêm một nụ cười với vài lời âu yếm.Hồi nhỏ tôi cũng như các em, cũng thích đốt lửa trong rừng lắm.Hai mươi sáu tiệm, cao lâu hợp lại thành công ty đó và cùng theo một chính sách đặc biệt, lấy "danh dự" làm trọng.Điều đó dễ hiểu quá mà! Không cần phải theo học bốn năm tại Harvard để tìm thấy chân lý đó.Khi tôi còn nhỏ, nhà tôi là bạn thiết của tôi, dắt dẫn tôi trên con đường chính.
