Một câu tục ngữ cổ đã nói :"Khi bạn giàu có,bạn hãy nhớ lại khoảng thời gian mình còn nghèo khó".Và thật ngẫu nhiên, trong khoảng thời gian đó, tôi được một vài nhân viên cũ, những người đã tự mình thành lập một công ty buôn bán trực tiếp trước đó 2 năm, mời tham gia.Ngân hang cứ bám riết tôi để đòi nợ.Những “kẻ thất bại” như thế chính là niềm hy vọng của thế giới.Họ xuống một tỉnh ở nam Thái Lan, nơi được gộ là Hatyai để bán thịt heo và xuất khẩu mì ăn liền sang Penang, Malaysia.Người at không thể né tránh sự thật là mình có thể đưa ra những quyết định sai lầm.Về sau, chúng tôi có thêm 4 giảng viên nữa là ông Gan Ah Seng, ông Low Ban Chai, ông Lu Yau Kong và ông Aw Weng Hung.Thật đáng buồn khi biết rằng xã hội đang cố gắng đẩy đám già cả thừa thãi này vào viện dưỡng lão.Theo tôi, chúng ta được sinh ra để phát huy mọi tiềm năng của mình.Ngày nay,thật khó sống nếu không có một sản phẩm Nhật nào trong nhà mình.