Xin lỗi em, xin lỗi em tưởng tượng.Hồn nhiên đến đáng sợ.Vậy thì chuyện của ông sẽ chỉ được in duy nhất một bản.Nghĩ: Thế chắc là mình đoán cũng đúng.Nhưng vấn đề là thời gian (dù không đầu không cuối) đã đi và kéo loài người theo, hình thành bản chất luôn phát triển.Vô tâm thì cho chết! Còn phàn nàn gì nữa.Ông ta cho tôi làm thử hai bài toán.Tôi thường tự hỏi từng người quen tôi gặp sẽ phản ứng gì khi đọc những điều tôi viết.Là cả ham muốn hành động theo bản chất.Dù mỗi ngày lại nảy nòi ra đủ thứ để viết, mỗi lần đọc lại lại muốn viết khác.
