Do sự giúp đỡ người và do tình thương, tôi đã thắng ư tư và thói than thân trách phận.Rồi tôi mở vòi hơi [26] mà không châm cho cháy.Ở chương IV bạn đã thấy rằng không thể giải quyết được một vấn đề khi nó còn lờ mờ.Tôi hỏi ông làm sao mà chịu đựng tình thế một cách cam đảm như vậy, ông đáp: "Mới đầu tôi cũng khổ lắm, tôi cũng kêu than, cũng thất vọng.Charles Schwab nói với tôi có lần ông đã cứu một người giữ tiền ở ngân hàng.Bởi vậy khi làm hai ổ bánh, tôi hỏi một bà hàng xóm cách nướng bánh rồi về làm.Ta hãy vui vẽ và sung sướng hưởng nó đi".Chót hết tôi đau đớn đến nỗi không muốn kéo dài đời thêm nữa.Lúc đó là lúc ta tự hỏi đời ta rồi đây có nên cái thá gì không? Ông chủ của ta muốn nói gì khi ông vừa chỉ trích ta? Mà sao đầu ta mỗi ngày mỗi hói như vậy nhỉ?Lòng tự ngờ vực sẽ tạo ra nhiều nỗi ngờ vực khác.
