Tôi vẫn còn nhớ lúc đó tôi đã nhủ thầm rằng có lẽ tôi đã nhầm, rằng tôi chỉ là một kẻ ba hoa chích chòe ngoài phố chứ đâu có giỏi giang gì.Khi xem những cuộc phỏng vấn của Barbara Walters tôi thường thấy thất vọng.Bối rối hay lo sợ chẳng giúp bạn giải quyết được gì.Thế là chúng tôi đã có được một vài phút giây thư thả trong không khí u buồn căng thẳng.Cố lên nào Larry! Và tôi chợt nghĩ ra một ý.Nên nhớ con người thường có cái tính trời phú là luôn thích nói về những vấn đề của mình hơn là của người khác! Một cái răng sâu của bạn thì dĩ nhiên làm bạn đau đớn, nhức nhối hơn nhiều so với một nạn đói kém bên xứ người.Đến ngày nay thì cuộc trao đổi của họ quả đã trở nên bình thường rồi đấy.Tôi lượn sang bên trái.Với một người bạn chí thân thì dĩ nhiên chúng ta có thể bàn về chuyện lương bổng.Tôi đã nói tốt hơn và thành công hơn trong suốt buổi tối hôm đó.
