v…Tôi trở thành “máy làm ra tiền” của hội!Ta bị mất nhiều tiền và lâm vào tình cảnh nợ nần mà không có tiền chi trả.Có lẽ thay cho lời kết của chương này ,xin được dẫn lời một trong những bậc thầy vĩ đại nhất của mọi thời đại-SocratesHóa ra,"món đồ chơi đó" chính là cái điện thoại.Nếu chúng ta cạnh tranh vớ chính bản thân mình và thua cuộc thì ai thắng đây? Hãy nghĩ về điều này.Vào năm 1967, tôi đang học năm thứ năm ở trường trung học Batu Pahat, Jonor, Malaysia; đây là năm mà tôi cho là “trọng đại” vì năm đó, tôi là nam sinh lớp 5 đầu tiên bị thầy giáo tát trước mặt cả lớp! Khi ấy tôi 17 tuổi.Ông hầu như đã tin vào những gì mà thầy nói, nhưng có một cái gì đó vẫn không chấp nhận điều đó.Ngày nay, Balbir đã trở thành một đầu bếp danh tiếng được nhiều người biết đến, một nhân vật kì cựu về nghệ thuật giao tiếp với công chúng, một đại sứ văn hóa Ấn Độ với một chương trình riêng trên UBC Starworld và là chủ của một nhà hàng Ấn Độ phát đạt- nhà hàng Mrs Balbir nổi tiếng ở đường Sukhumvit soi tại banwgkok.Nói cách khác, nếu chúng ta không gieo bất cứ thứ gì , ta cũng chẳng gặt được bất cứ cái gì, nghĩa là trước tiên chẳng có gì mà gặt.Không ai khác bị khiển trách về quyết định đó.
