Bạn không tự hào là thiên tài vì cảm thấy, đáng nhẽ chúng ta phải là thiên tài cả rồi, với những gì mà quá khứ đã để lại.Tôi còn phải khỏe hơn cậu nhiều chứ.Nhưng họ sống không bình thường.Sao lại xé sách hở con.Hừ, chúng tôi ngồi cạnh nhau như hai khúc gỗ.Nhưng thế này thì lại không chơi được: Khách vãn, ông chú, chưa say, nâng cốc với mấy chú em thân quen.Tôi cho ông thời hạn ba ngày.Tập thơ thì đã gửi hết lên mạng rồi.Chúng không quá gay gắt, bộp chộp và bất cần lí lẽ như bọn khủng bố.Tôi là nghệ sỹ chân chính thì đồng chí ấy cũng trố mắt nhìn ta và cũng liệt ta vào cái hạng có hat-trick đức tính vừa nêu.
