Nhưng khi bằng tuổi nó, tôi hiểu biết và tinh tế hơn.Nàng quay xuống nhìn thẳng vào tôi.À, đấy là tôi đang nói về những người không có tâm.Chắc mẹ không đi được một mình.Bác bảo: Bạn chị con học cùng khối với con, nó lại có con bạn thân học cùng lớp con.Ông anh họ thiu thiu ngủ bên trái.Chiều nay, chị út và cô bạn rủ vào chợ ăn bánh rán với cả chè.Nếu bạn tin vào những điều trên, là một người không tốt hay một kẻ phân vân trước ngưỡng cửa thiện-ác, bạn sẽ yên tâm mà ác.Tôi biết cảm giác này làm cho câu chữ hoài nghi hơn.Bắt đầu từ đâu? Từ cái ngay trước mặt: Tờ lịch.
