Khi một người đang nói thật, người đó thường nhấn mạnh đại từ ngang bằng hoặc thậm chí hơn hẳn phần còn lại của câu nói.Nếu bạn xác định một hình ảnh tiêu cực hoặc thấp kém về bản thân, bạn càng cảm thấy bị buộc phải biện minh cho những hành động trước kia của mình để bạn có thể “đúng.Những cách tiếp cận dưới đây được liệt kê theo trật tự từ tồi nhất đến tốt nhất.Kịch bản: Bạn nghi ngờ một nhân viên ăn cắp.Cô ấy trả lời: “Ôi, có, chắc chắn rồi!” và tiếp tục kể về những lần đi khám thường niên, lấy máu, v.Người nào không hề có thiên kiến sẽ trả lời rất nhanh.Đây là một quy tắc rất hay: Hầu hết những người nói thật đều mong muốn được tin tưởng.Một người bạn của tôi là huấn luyện viên diễn xuất kể với tôi rằng những diễn viên không tinh tế thường nói hết những lời thoại của mình với trọng âm đều đều, một sự tố giác chết người rằng họ mới vào nghề.Tôi biết câu chuyện nào cũng có hai phía, và trước khi quyết định sẽ làm gì, tôi muốn nghe từ phía anh trước.Chúc các bạn hội nhập thành công vào thế giới phẳng, với cẩm nang Không thể bị lừa dối!
